Wednesday, October 13, 2004

 

Trí nhớ tuổi già

Một ông già đứng trên sân ga với cây dù và chiếc cặp táp trên tay. Tàu đến rồi đi, hết chuyến này đến chuyến khác, còn ông ta cứ tiếp tục đứng tần ngần mãi một chỗ...

Ngạc nhiên, nhân viên trực ban đường sắt tiến lại hỏi:

- Xin lỗi, ông đang sốt ruột chờ chuyến tàu nào à?

- Không biết nữa - Ông lão đáp từ tốn - Tôi chẳng thể nào nhớ nổi là mình cần đi đâu, hay vừa mới từ đâu trở về...

***

Hai vợ chồng già nói chuyện với nhau:

- Anh vẫn chơi golf tốt chứ, Jack?

- Anh đánh vẫn tốt nhưng mắt đã kém quá rồi, nên không biết quả bóng nó lăn đi đâu.

- Thì anh đã 75 tuổi rồi còn gì! Sao anh không rủ anh Scott của em đi chơi cùng với?

- Nhưng anh ấy đã 85 tuổi, anh ấy còn chơi golf nữa đâu.

- Nhưng mắt anh ấy còn tốt lắm. Anh ấy có thể nhìn thấy quả bóng lăn đi đâu đấy. Có điều trí nhớ anh ấy hơi kém...

Hôm sau Jack đánh bóng và nhờ ông anh vợ Scott quan sát bóng. Jack đánh bóng, quả bóng lăn vào giữa sân.

- Anh có thấy quả bóng lăn đi đâu không? - Jack hỏi.

- Có.

- Nó đâu?

- Tôi quên mất rồi!


 

Không có vua

Mộng Nương là một thôn nữ xinh đẹp ở làng Đông. Da nàng trắng, tóc nàng đen, còn dáng nàng đi thì đến ông lão cũng phải ngoái nhìn.

Nàng lớn lên bên khung cửi với nghề quay tơ dệt lụa. Đến tuổi trăng sắp tròn, nàng đem lòng thương yêu chàng Đực làm nghề sửa xe ngựa đầu thôn. Nhưng nàng đẹp quá, tiếng đồn lọt đến tai vị quan chuyên đi tuyển cung phi mỹ nữ cho vua và nàng lập tức được tiến cung. Chàng Đực buồn rầu nhìn người yêu lên xe về kinh, còn Mộng Nương thì nửa vui nửa buồn chẳng biết ra sao.

Mộng Nương được vua sủng ái chừng độ vài con trăng rồi không còn được ngó ngàng đến nữa. Một hôm, không chịu nổi cảnh cô đơn, nàng ra ngoài giếng ngồi khóc. Bụt hiện lên hỏi: “Vì sao con khóc?”. Nàng đáp: “Bụt ơi, con muốn có một gia đình, một người chồng luôn gần gũi bên con”. Bụt lắc đầu: “Nhưng con đẹp quá, con mà có ở hang cùng ngõ hẻm nào rồi cũng bị kéo vào cung”. Mộng Nương tức tưởi: “Vậy Bụt hãy cho con sống ở một nơi nào đó ”. Bụt suy nghĩ rồi gật đầu, phất nhẹ chiếc phất trần. Mộng Nương thiếp đi.

***

Nàng tỉnh dậy ngay tại nhà mình ở thôn Đông. Vẫn cha mẹ, anh chị em nhưng cảnh sao khác quá. Làng xóm đã biến thành phố thị; khung cửi, quay tơ không còn nữa, nhà nàng đã trở thành một quán bia hơi. Hỏi thăm thì biết đã hơn 100 năm trôi qua kể từ khi nàng chợp mắt sau cái phất nhẹ của Bụt. Hỏi thăm nữa mới biết rằng bây giờ chẳng có vua và chuyện làm vợ vua ngày trước chỉ một mình nàng biết.

Hỏi thăm tiếp mới hay bây giờ cũng có chàng Đực ngày nào, nhưng thay vì sửa xe ngựa thì chàng lại sửa xe gắn máy ở đầu phố.

Mộng Nương vô cùng mừng rỡ, nàng quyết lần này sẽ lấy Đực làm chồng. Nhưng gia đình đã đăng ký cho nàng đi thi hoa hậu.

Mộng Nương không khó khăn lắm để lọt vào vòng chung kết. Và nàng đã chiến thắng bằng chính sự ngờ nghệch của mình. Nàng được cho điểm cao nhờ đã đỏ bừng mặt, tay chân luống cuống trong trang phục áo tắm. Nàng được vỗ tay hoan nghênh trong trang phục tự chọn là xiêm y của một... cung phi.

Cuối cùng trong phần ứng xử, khi được hỏi: “Bạn thấy tính ưu việt của xã hội chúng ta đang sống là gì?”. Nàng trả lời không cần suy nghĩ: “”. Khi khán giả còn đang ngơ ngác thì anh chàng MC đã nhanh chóng “dịch” ra giùm: “Ý là cô Mộng Nương cho rằng chế độ phong kiến đã hoàn toàn kết thúc”.

Câu hỏi thứ hai: “Bạn quan niệm thế nào về hạnh phúc gia đình?” được nàng đáp ngay: “Tôi muốn mình là vợ duy nhất của chồng tôi”. Chàng MC “dịch” tiếp: “Ý cô Mộng Nương ca ngợi quy định một vợ một chồng của xã hội chúng ta”. Nàng được điểm tuyệt đối! Mộng Nương đăng quang!

Nhưng nàng không lấy chàng Đực làm chồng được. Mẹ nàng bảo bây giờ Đực không đáng xách dép cho nàng, cha nàng khuyên nên lấy chồng tỷ phú, còn em trai nàng bảo là chị phải chọn ngoại kiều. Nhưng nàng bận rộn quá chưa chọn lựa được, nàng còn phải đi làm từ thiện, đi quay phim quảng cáo, đi dự tiệc tùng, đi biểu diễn thời trang và cả đi đóng phim truyện nữa...

Chẳng bao lâu sau đó nàng cũng gặp được một chàng galăng, lịch thiệp và giàu có. Chàng tặng nàng một căn nhà màu tím ba tầng lầu. Sáng chàng đón nàng đi điểm tâm bằng xe Nhật, trưa đi ăn bằng xe Ý và tối đi nhà hàng bằng xe Mỹ. Nàng quyết định làm vợ chàng.

Cũng được... vài con trăng, chàng bị bắt. Té ra bấy lâu nay nàng toàn phải xài những đồng tiền bất chính. Có người bảo rằng tội của chàng phải ngồi gỡ chừng hơn 10 cuốn lịch.

Đau đớn tột cùng, Mộng Nương chạy đi kiếm một cái giếng để khóc gọi Bụt. Nàng khóc hoài khóc mãi chẳng thấy Bụt đâu, mãi thật lâu mới thấy một cô gái hiện ra xưng là... thư ký của Bụt. Cô ta bảo rằng nàng phải chờ thôi vì chẳng hiểu sao bây giờ nhiều người khóc gọi Bụt quá nên ai cũng phải xếp hàng chờ đến lượt!

TTCN


 

Tự tạo hosting cho website

Bạn đang làm website cho công ty và công ty bạn luôn phải kết nối Internet thường xuyên. Vậy thì tại sao ta không tận dụng điều đó để một công đôi việc? Giải pháp được đặt ra là tự tạo một hosting. Lúc đó website của bạn sẽ không cần thuê hosting, thậm chí cả domain mà vẫn hoạt động được.

Ý tưởng nghe có vẻ lạ nhưng tính thực tế rất cao. Hiện nay việc thuê đường truyền ADSL đối với một công ty không có gì là khó về mặt kinh tế lẫn kỹ thuật.

1. Tạo Webserver: Nếu bạn cài Windows 2000/XP trở lên thì hãy vào Control Panel > Add or Remove Programs > Add/Remove Windows Component. Đánh dấu vào mục Internet Information Services (IIS).

Đưa đĩa CD cài đặt hệ điều hành vào rồi nhấn Next để hoàn tất quá trình cài đặt. Lúc đó ở ổ đĩa cài hệ điều hành của bạn sẽ có thêm thư mục Inetput.

Nếu bạn dùng Windows 98/Me thì có khác một chút là thay vì dùng IIS thì ta dùng Personal Webserver. Đây không phải là một thành phần của Windows giống như IIS mà chỉ là phần phụ trợ thêm.

Bạn hãy vào Google để tìm, cũng đơn giản thôi vì đây là chương trình khá phổ biến. Tiến hành cài đặt như một chương trình bình thường. Một điểm lưu ý là bạn phải khởi động lại máy trước khi xuống bước 2.

Nếu cài đặt thành công thì khi bạn mở Internet Explorer ra và đánh đường dẫn http://localhost thì với Win 2000/XP, nó sẽ trỏ tới trang default.asp còn 98/Me thì default.html.

2. Xây dựng Webserver: Dùng Dreamweaver hay FrontPage tạo một site và chuyển tất Website cả các thành phần của website vào đó. Tiến hành làm trang web như bình thường. Xong hãy di chuyển site đó vào thư mục x:InetputwwwRoot (với x là ổ đĩa chứa hệ điều hành). Nếu bạn dùng Dreamweaver thì bạn nên chuyển site vào thư mục đó trước khi định nghĩa site để có thể xem thử trong suốt quá trình tạo website.

Bây giờ bạn mở IE ra và đánh đường dẫn http://localhost/yyy (yyy: tên site của bạn) thì trang chủ của bạn sẽ được mở. Nếu bạn có ý định dùng ASP hay PHP thì tốt nhất là bạn nên dùng Windows 2000/XP vì IIS hỗ trợ rất tốt 2 ngôn ngữ đó.

3. Xuất Website: Hãy kiểm tra thật kỹ website của bạn trước khi qua bước này. Việc đầu tiên mà bạn phải làm là tìm hiểu số IP của máy bạn. Tôi lấy ví dụ với đường truyền ADSL và các máy nối mạng LAN với nhau. Nhấp phải chuột vào biểu tượng Network Neighborhood, chọn Properties. Lựa chọn giao thức mà bạn dùng, ở đây tôi dùng giao thức TCP/IP > Dialup Adapter, sau đó nhấn Properties.

Trong tab DNS Configuration sẽ thấy số IP của bạn. Sau đó hãy thử vào IE và nhập số IP vừa tìm được dưới dạng 203.xxx.xxx.xxx/ yyy (yyy: tên site của bạn) thì nó sẽ đưa bạn đến trang chủ của website.

Tiếp theo bạn vào http:// www.dot.tk đăng ký một tên miền rút gọn cho dãy IP dài ngoằng đó. Kể từ bây giờ, khách hàng của công ty bạn chỉ cần nhập tên miền .tk vừa đăng ký là nó trỏ ngay đến IP của bạn. Vậy đó, bây giờ máy tính của bạn đã trở thành máy chủ web. Bởi vậy nó nên có cấu hình mạnh một chút.

Tạo webserver kiểu này có một số lợi ích: đỡ tiền thuê domain và hosting, không phải trả thêm tiền khi dung lượng truy cập vượt quá giới hạn, trong một vài trường hợp tốc độ còn nhanh hơn cả hosting thuê. Và nếu bạn tìm hiểu thêm một chút thì có thể tạo hộp thư POP3 riêng nữa đấy.

Theo LBVMVT


 

EASY OFFICE: bộ công cụ văn phòng miễn phí

EasyOffice với đầy đủ công cụ cho bạn chọn lựa
TTO - Chuẩn bị thực thi công ước Berne, các lĩnh vực âm nhạc, nghệ thuật, văn hóa đang đứng trước yêu cầu tôn trọng bản quyền. Rồi đến lúc lĩnh vực công nghệ tin học, thông tin cũng không thể khác. Những phần mềm miễn phí sẽ trở nên rất cần thiết đối với chúng ta.

Việc sử dụng tại gia đình còn có thể chưa là vấn đề nghiêm trọng. Nhưng các cơ quan, công sở, trường học… không thể mãi sử dụng sản phẩm của Microsoft mà không trả phí.

Hiện nay có rất nhiều phần mềm phục vụ cho công tác văn phòng, tính năng tương đương bộ Office của hãng Microsoft như: OpenOffice 1.1.2 nguyên gốc tiếng Anh; OpenOffice 1.0.2 đã được Việt hóa. Và một bộ Office với 20 công cụ khác nhau cũng miễn phí nếu không dùng vào mục đích kinh doanh - EasyOffice phiên bản 7.1 của E-Press Corp. Dung lượng 90MB tương thích với WindowsNT, 2000 và XP.

Tải về từ địa chỉ www.e-press.com

Sau khi cài đặt chúng ta sẽ có các tiện ích sau:

- EasyWord: soạn thảo văn bản giống MS-Word.

- EasySpreadsheet: bảng tính điện tử giống như Excel.

- EasyPresentation: công cụ trình chiếu như PowerPoint.

- EasyDatabase: công cụ quản lý cơ sở dữ liệu.

- EasyZip: tiện ích nén, giải nén chức năng như WinZip, WinRar.

- EasyOfficeBackup: tiện ích sao lưu và phục hồi các file cho bộ Office, kể cả file đã bị xóa.

- EasySpeaker: Công cụ đọc bất kỳ văn bản nào của chúng ta lưu dưới dạng RTF hay TXT.

- Và một số những tiện ích khác như: Easy Antivirus; EasyCalculator; EasyPad; EasyMail; EasyPDA; EasyCalendar; EasySpeller…

Nhận xét chung:

1. Những điểm yếu: Phiên bản 7.1 chỉ tương thích với Windows NT, 2000 và XP. Muốn sử dụng EasyOffice trên Windows cũ hơn như Win98, Me phải tải các phiên bản thấp hơn và tính năng cũng ít hơn.

Có thể chèn hình ảnh vào văn bản, bảng tính… Nhưng không tùy biến vị trí, kích cỡ của hình ảnh được. Trong bảng tính điện tử thiếu một số công cụ như: Solver, Goal Seek.

Nhìn chung những tính năng còn thiếu không quá cần thiết, và nếu muốn thì người dùng phải mua đĩa CD của hãng sản xuất để cài đặt thêm.

2. Những đặc điểm mà bộ Microsoft-Office không có:

- Tiện ích soạn thảo văn bản và bảng tính điện tử cho phép chúng ta có thể lưu theo định dạng thông thường hay lưu dưới dạng file PDF.

- EasyWord cho phép lưu dưới dạng file Zip, bằng cách bấm vào File1Save As rồi chọn cách lưu trong menu.

- Cho phép lưu và đọc trực tiếp các văn bản dạng PDF và hơn thế nữa cho phép chỉnh sửa các file này thông qua nút lệnh ViewPDF.

- Công cụ đọc văn bản trong EasyWord cho phép đọc trực tiếp các văn bản bằng tiếng Anh trong EasyWord.

- Một công cụ rất tuyệt vời và hữu ích đó là Automatic_Backup. Cho phép tự động sao lưu. Giúp người dùng tránh bị mất dữ liệu chỉ vì một phút bất cẩn.

- Tiện ích ghi âm cho phép đưa vào văn bản các file âm thanh và có thể đó là giọng nói của chính người sử dụng.

- Dễ dàng gọi ra EasyCalculator-máy tính bỏ túi với giao diện rất đẹp và tính năng vượt hơn hẳn máy tính của Windows.

Hãy một lần thử dùng EasyOffice và so sánh với bộ Office của Microsoft.

TẠ XUÂN QUAN

 

Thêm một dịch vụ cung cấp email miễn phí 1GB

Giao diện Email Pinoy
TTO - Hiện nay, dung lượng lưu trữ đã trở thành mục tiêu cạnh tranh số 1 giữa các nhà cung cấp dịch vụ Webmail trên Internet. Đến giờ phút này, ngoại trừ Walla, các dịch vụ còn lại đều rơi vào 3 “diện”: chưa công bố chính thức, hoạt động thiếu ổn định/an toàn hoặc có thu phí.

Là một người dùng đã quá quen thuộc với Yahoo! Mail? Bạn muốn sở hữu ngay một tài khoản e-mail miễn phí có dung lượng lớn đến 1 GB và cũng không muốn phải mất nhiều thời gian để làm quen với cách khai thác nó? Vậy thì mời bạn hãy đến với dịch vụ Webmail miễn phí Email Pinoy tại địa chỉ http://mail.emailpinoy.com.

Đây là một dịch vụ Webmail có giao diện tương tác gần như là “anh em song sinh” với Yahoo! Mail. Để tạo mới một tài khoản người dùng, bạn hãy nhấp chuột vào nút Join Now! màu đỏ. Cách khai báo biểu mẫu đăng ký là hoàn toàn tương tự như ở Yahoo! Mail. Sau khi hoàn tất, bạn sẽ được đưa đến ngay hộp thư của mình để bắt đầu sử dụng.

Để sao chép nhanh sổ địa chỉ từ tài khoản Yahoo! Mail vào trong Email Pinoy bạn hãy mở hộp thư Yahoo! Mail của mình, nhấp chuột vào thẻ Addresses, nhấn nút Import/Export, di chuyển thanh cuộn xuống cuối trang, nhấp chuột vào nút Export Now nằm ngay cạnh mục Yahoo! CSV: trong vùng Export.

Hộp thoại File Download sẽ xuất hiện. Chọn Save, đặt tên và xác định đường dẫn lưu trữ tập tin sổ địa chỉ này, nhấn nút Save rồi chọn Close để kết thúc.

Kế tiếp, bạn hãy vào tài khoản Email Pinoy của mình, nhấp chuột vào thẻ Address Book, nhấp chuột vào siêu liên kết Import/Export, chọn mục Yahoo (.csv file) trong vùng Import from:, nhấn nút Browse để xác định tập tin sổ địa chỉ mà bạn đã sao lưu khi nãy, chọn Open rồi nhấn nút Import Now để hoàn tất.

Nếu muốn có thêm 1 Web site miễn phí từ dịch vụ của Email Pinoy, bạn hãy truy cập vào trang Web có địa chỉ http://www.pinoysite.com/cgi-bin/new.cgi để làm thủ tục đăng ký.

BẢO NGUYÊN

 

Bộ “đồ nghề” làm web và xử lý hình ảnh miền phí

Giao diện Page Plus 5
TTO - Nếu phải thường xuyên vọc web, hình ảnh mà không thích dùng phền mềm có tính tiền, mời bạn hãy ghé vào freeserifsoftware để dùng thử 5 công cụ miễn phí.

1. Page Plus 5

Là một chương trình dùng để thiết kế, dàn trang và để tạo các ấn phẩm rất chuyên nghiệp. Đi kèm với phần mềm là 119 mẫu thiết kế sẵn và 116 clipart images dùng để tạo các ấn phẩm theo các chủ đề sau: Ad & Brochures, Newsletter, Posters, Danh thiếp, Thông báo, Phong bì thư, Menu, Thiệp mời, Thiệp chúc mừng, v.v... Tải về tại đây.

2. Draw Plus 4

Đây là công cụ dùng để vẽ hình cực mạnh. Draw Plus hỗ trợ tốt cho việc vẽ hình vector (loại chuẩn phổ biến được dùng trong hầu hết các software chuyên nghiệp như Corel Draw, Flash MX...). Với DrawPlus bạn có thể tạo ra được những: hình ảnh chất lượng cao, hình vector, Gif động, Logo. Tải về tại đây.

3. Photo Plus 5.5

Phần mềm này không chỉ dùng để sửa chửa hình, mà còn vẽ được thêm vào hình của mình. Nó hỗ trợ nhiều các công cụ từ cơ bản cho đến nâng cao y như trong Photoshop. Có hỗ trợ scanner và có thêm tình năng cũng khá thú vị là hồi phục những tấm hình cũ (như mấy tiệm chụp hình của VN hay làm). Tải về tại đây.

4. 3D Plus

Tạo những văn bản, logo, hay những đoạn phim 3D một cách dễ dàng. Bạn chỉ việc lựa chọn văn bản hay hình ảnh, thêm vào một số hiệu ứng, chọn hình nền, điều chỉnh độ sáng, chỉnh lại các góc cạnh, thêm những clipart có sẵn và thế là đã có được một sản phẩm 3D vừa ý. Tải về tại đây.

5. Web Plus 6

Với phần mềm này bạn có thể thiết kế được những trang web bắt mắt mà không cần đòi hỏi phải có nhiều kiến thức về thiết kế web. Bạn chỉ việc thiết kế nội dung cho trang web, phần còn lại Web Plus sẽ hoàn tất cho bạn. Tải về tại đây.

ĐĂNG NGUYÊN


 

AAA Logo

Một vài mẫu logo dựng sẵn trong AAALogo
TTO - Bạn đang cần thiết kế một logo cho sản phẩm của công ty, nhưng kiến thức về đồ họa có hạn, với AAALogo bạn sẽ tạo được một logo rất chuyên nghiệp và dễ dàng hơn.

Bắt đầu với một trong 60 mẫu logo được dựng sẵn, bạn sẽ dễ dàng thêm vào hoặc bớt đi những biểu tượng hoặc các hiệu ứng khác nhau tạo ra hàng ngàn logo khác nhau. Đi kèm với AAALogo là một thư viện đồ sộ của hơn 2000 đối tượng và clipart.

Tất cả những hình ảnh này đều dưới dạng vector nên có thể dễ dàng phóng to, thu nhỏ mà không thay đổi chất lượng hình ảnh. Bên cạnh đó việc áp dụng các hiệu ứng, và kết hợp các hình ảnh với nhau sẽ tạo nên nhiều mẫu logo rất lạ mắt và ấn tượng.

Giá bán AAALogo là 49,95 USD, có dung lượng 4,5MB. Bạn có thể tải về bản dùng thử tại đây.

ĐĂNG NGUYÊN


Monday, October 11, 2004

 

Chủ nhật thay áo cho màn hình máy tính

Giao diện trang WinCustomize
TTO - WinCustomize là một thư viện online gồm nhiều biểu tượng, skin, themes, v.v… giúp trang trí cho Desktop thân yêu của bạn. Bạn sẽ tự mình trang trí từ màn hình đến các biểu tượng hệ thống…

Bên tay trái liệt kê danh mục được sắp xếp ứng với các phần mềm tương ứng. Bên tay phải liêt kê những themes được nhiều người download nhất, những tác phẩm mới, hay những phần mới được cập nhật.

Các theme được sắp xếp theo từng chủng loại khác nhau, tương ứng với những phần mềm sử dụng khác nhau. Mặc dù các theme đều miễn phí sử dụng, nhưng để sử dụng được các theme này, yêu cầu bạn phải sử dụng các công cụ hỗ trợ sau đây:

- WindowBlinds (.WBA): đây là chương trình thay đổi giao diện người dùng trên Windows. Sau khi cài đặt các themes bằng chương trình này, bạn có thể lựa chọn nó bằng cách sử dụng tab Appearance trong thuộc tính của Display của hệ thống.

- DesktopX (.DXTheme, .DXPack): đây là chương trình thay đổi hoàn toàn desktop của bạn. Nó không thay đổi giao diện người dùng của chương trình, nó chỉ đơn thuần thay đổi desktop. Với nhiều kiểu theme ấn tượng, chắc chắn sẽ làm bạn bớt nhàm chán với màn hình desktop đơn giản mà bạn đang sử dụng.

- IconPackager (.IP files): đây là chương trình cho phép bạn thay đổi các biểu tượng của hệ thống (MyComputer, MyDoccuments, Recycle Bin,…) theo những chủ đề khác nhau.

- WinStyles (.Suite, .XPTheme): đây là chương trình đặc biệt, nó có thể “giao tiếp” với các chương trình trên để thay đổi những thứ mà bạn muốn ngay lập tức.

- Object Desktop: đây là chương trình được viết bới nhóm thành lập trang web WinCustomize này. Nó có thể hoạt động hiệu quả như một chương trình bao gồm các chương tình trên cộng lại. Nghĩa là bằng cách sử dụng chương trình này, bạn có thể có được tất cả các chương trình cần thiết để thay đổi màn hình desktop của bạn.

ĐĂNG NGUYÊN


 

Lỗi bảo mật nghiêm trọng trong Microsoft Word




Công ty bảo mật Secunia vừa cảnh báo về lỗ hổng bảo mật mới trong phần mềm soạn thảo văn bản thông dụng Microsoft Word (thuộc bộ ứng dụng Office 2000 và có thể cả Office XP). Theo Secunia, lỗ hổng (liệt ở mức nghiêm trọng), có thể cho phép tin tặc tấn công "từ chối dịch vụ" (DoS) và giành quyền kiểm soát hệ thống.


Lỗi phát sinh trong quá trình Word kích hoạt các tệp tin ứng dụng để xử lý thông tin. Secunia khuyến cáo, trong trường hợp chưa tiến hành cập nhật mảnh vá, người dùng Word chỉ nên mở những tệp tin .doc tiếp nhận từ những nguồn tin cậy.

"Hiện tại Microsoft chưa tiếp nhận được bất cứ phản hồi nào từ phía người sử dụng. Tuy nhiên chúng tôi sẽ tiến hành nghiên cứu căn cứ theo cảnh báo của các phương tiện truyền thông (Secunia)", phát ngôn viên của Microsoft tuyên bố.

Được biết, ngay sau cảnh báo của Secunia đã có không ít công ty mua bản quyền Office liên lạc tới bộ phận bảo mật của Microsoft.

(Theo Secunia, VDCmedia)


 

Cưới chợ

Truyện ngắn của Y Ban
VnReview: 21:42' 09/10/2004 (GMT+7)

Tôi sinh ra ở một vùng quê. Cả tuổi thơ của tôi gắn bó với chiếc cầu ao, thửa ruộng và những cây đa. Chiếc cầu ao có phiến đá xanh. Những khi mưa rào tôm càng bò lên phiến đá, nhảy vũ điệu tôm mê li. Tôi ngồi thật yên lặng để xem chúng múa.

Tháng bảy mưa rào. Những thửa ruộng đã được cày bừa, nước xâm xấp. Chúng tôi rủ nhau đi bắt cua bóng. Bữa canh cua mẹ nấu làm sáng bừng các khuôn mặt trong bữa ăn. Cha vui vẻ kể chuyện ngày xưa, mấy đứa em líu tíu.

Khi lên mười tôi mới có khái niệm về chợ. Ấy là do tôi được theo mẹ đi hai lần. Một lần khi tiết trời đã sang thu, nắng trong veo. Chợ họp dưới những gốc chay già. Những người bán hàng ngồi dưới những tán chay. Nắng chiếu qua vòm lá thả những quả bóng tròn trong veo làm mặt người rạng rỡ. Bên cạnh chợ là khoảng đất trống, những cây dứa dại mọc tốt um. Nắng chiếu lấp lóa trên những lá dứa. Phản lại là một màu xanh êm ả đến gây lòng. Lần thứ hai vào giáp tết, chợ họp trong sương lạnh. Mỗi lần nói như phả ra một làn khói, những vòng tay như cố thu nhỏ lại trên miệng thúng, miệng rổ.

Rồi bẵng đi, tôi không còn nhớ có còn theo mẹ đi chợ lần nào nữa không. Cho đến cái ngày hôm ấy, cả làng tôi tưng bừng kéo nhau đi cưới chợ. Lũ trẻ con chúng tôi cũng rồng rắn nhau đi. Chúng tôi đi men theo đường làng, nghỉ chân dưới bóng hai cây gạo mọc giữa đồng. Rồi đi một thôi nữa mới đến chợ. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy cảnh nhộn nhịp, vui vẻ đến vậy. Trên một khoảng đất rất rộng, người ta lát gạch đỏ. Từng nhóm hàng ngồi gần nhau. Chỗ này toàn rau, chỗ kia hàng xén. Đặc biệt, có những gian nhà nhỏ, ở đó tỏa ra những mùi thơm nức. Tôi thấy lũ trẻ cứ đứng xúm ở các ô cửa để ngó vào trong. Tôi cũng lại gần một ô cửa, nắm chặt chấn song để ngó vào. Trong đó có một cái bếp to, có nồi nước sôi sùng sục. Trên bàn có chiếc thớt và một con dao to. Người ta thái, người ta đập chí chát. Những gương mặt ngồi trước cái bát bốc khói có vẻ hỉ hả. Tôi nghe rõ một tiếng nuốt nước bọt của thằng bé đứng bên cạnh. Tôi cũng không ghìm được, nuốt nước bọt đến ục.

Tối đấy về nhà, cha tôi vừa cười vừa hỏi:

- Hôm nay đi cưới chợ, ăn phở "ngó" có ngon không?

- Nhưng con có được ăn đâu mà. Bố ơi, đấy gọi là phở "ngó" à bố. Nó có giống với ngó cần, ngó sen không?

- Phở "ngó" ngon tuyệt trần nhé. Bố nghĩ là con được ăn rồi chứ.

- Chưa, con chưa được ăn mà. Khi nào bố cho con ăn phở "ngó" nhé.

Từ đồng đất quê nhà quanh năm chỉ trồng được cây lúa cây khoai. Mái trường đình làng cũng chỉ dạy cho đứa trẻ biết đọc biết viết rồi về cày ruộng. Bỗng nảy nòi ra tôi, một đứa trẻ học hành giỏi giang. Tôi học hết trường đình, ra trường xã rồi lên trường huyện. Tôi học một lèo, năm nào cũng được mấy bằng khen. Khi học xong phổ thông tôi được đi học nước ngoài.

Tôi về quê một tháng để nghỉ trước khi đi học nước ngoài. Năm ấy tôi mười tám tuổi. Từ cái buổi cưới chợ ấy đến khi tôi mười tám tuổi, thế giới của tôi chỉ là những trang sách. Nay tôi nhận ra xung quanh có biết bao điều kỳ lạ. Nhưng điều hấp dẫn tôi nhất là anh trai cày nhà bên. Hồi bé chúng tôi chơi vui vẻ với nhau. Rồi tôi cứ học hành lên cao. Còn anh trai cày về đi cày. Chúng tôi đã làm quen lại với nhau ở cầu ao làng khi anh đi cày về xuống rửa chân, còn tôi đi giặt áo cho mẹ.

Anh bảo tôi:

- Tay học trò mà cũng biết vò áo gụ à?

Tôi vênh mặt:

- Đây còn biết cày nữa cơ.

- Thật không?

- Chứ không à?

- Thế mai ra đồng nhé.

Tất nhiên là tôi không thể biết cày được. Nhưng trưa mai tôi đã giành phần đem cơm ra đồng cho cha đang đi cày. Cha tôi và anh đang ngồi nghỉ dưới bóng cây gạo. Ăn cơm xong cha tôi ngả mình dưới gốc cây, úp cái nón mê lên mặt ngáy khò khò. Tôi với anh ngồi nói chuyện:

- Ngân kể chuyện đi học đi?

- Chuyện đi học ư? Kể chuyện không học bài bị thầy giáo phạt nhé.

- Chuyện ấy thì tôi cũng biết rồi.

- Vậy anh kể chuyện đi cày đi.

- Chuyện đi cày có gì mà kể. Ngân có nghe chuyện ma không? Ngân có nhớ cây đa ở giếng làng không? Đấy. Một đêm trời nóng lắm tôi dậy ra giếng làng để tắm. Từ xa nhìn thấy có một cái võng đang đu đưa mắc ở những rễ đa. Vừa đưa võng vừa hát ru con. Tôi mới thấy lạ chạy lại xem thì không còn thấy gì nữa. Thì ra ma nó mắc võng ru con đấy.

- Thế anh không sợ à?

- Sợ gì chứ. Tôi còn trêu cả ma nữa đấy.

- Anh trêu ma thế nào?

- Tối nay ăn cơm xong, Ngân ra ngõ tôi sẽ chờ Ngân ở đấy, tôi chỉ cho mà xem.

Tối ấy anh trai cày đã thủ sẵn hai củ khoai nướng chờ tôi ở ngõ. Tôi vừa ăn khoai vừa bảo anh kể chuyện trêu ma như thế nào. Anh ậm ừ không nói gì. Sau anh mới nói thật anh chưa bao giờ trêu ma cả. Thế là tôi trở về. Nhưng không hiểu sao tôi rất thích ở cạnh anh. Mặc dù anh chẳng có chuyện gì để kể cả. Những chuyện về đồng ruộng anh kể veo là hết. Rồi cuối cùng tôi cũng cùng anh ngồi dưới chân gốc rơm. Anh nắm chặt tay tôi run rẩy:

- Ngân đã biết yêu chưa?

- Yêu như thế nào?

- Nghĩa là... yêu ấy mà.

- Là như thế nào cơ?

Đột ngột anh ôm chặt lấy đầu tôi kéo áp vào ngực anh. Tôi cố vùng vẫy để thoát khỏi nhưng không được. Và tôi đã nghe thấy tiếng tim anh đập âm vang trong lồng ngực. Và tôi đã cảm nhận được một tấm ngực đàn ông rắn chắc và trinh nguyên.

Tôi đi ra nước ngoài học tập. Tôi học miệt mài, học đến khô đét cả thời con gái. Trong đầu óc tôi luôn hiển hiện các khái niệm nhưng lại không có khái niệm nào là thì yêu của con gái. Học xong đại học, tôi học tiếp tiến sĩ. Cầm tấm bằng tiến sĩ trong tay tôi được một tổ chức quốc tế mời làm việc. Khi không còn bận rộn nữa, có những phút được sống với chính mình, tôi thèm khát yêu đương. Và anh trai cày luôn là nhân vật chính trong thứ tình cảm đó của tôi. Sự tưởng tượng của tôi đã chắp thêm cho anh hình bóng. Từ giọng nói của anh tôi chắp thành lời thơ. Từ vòng tay ôm của anh thành một nụ hôn nóng bỏng. Từ vồng ngực của anh thành một người đàn ông cường tráng và nồng thắm. Anh đã lấp vào khoảng trống cô đơn của tôi. Anh đã lấp đầy vào giấc ngủ khắc khoải của tôi. Tôi luôn tưởng tượng ra sự gặp gỡ đầy lãng mạn với anh. Tôi không tin trời lắm nhưng tôi cầu trời hãy dành riêng anh cho tôi.

Sau hai mươi năm tôi trở về nước, trong phái đoàn đi khảo sát văn hóa truyền thống. Thật trớ trêu, là người Việt Nam tôi lại ở trong phái đoàn của nước ngoài đi khảo sát văn hóa truyền thống của người Việt Nam. Cũng phải thôi, hai mươi năm tôi đã đủ mất gốc rồi. Tôi có thể biện minh gì cho mình đây? Năm năm học đại học ở nước ngoài, tôi là niềm tự hào của cha mẹ, dòng họ. Ba năm sau là tiến sĩ, tôi là niềm tự hào của cả xã, cả huyện. Sau tám năm ấy, bằng bất cứ giá nào tôi phải trở về chứ. Dứt khoát, tôi phải trở về bằng xương bằng thịt chứ không phải bằng những đồng đô la. Nhưng tôi đã không trở về. Chỉ vì một suy nghĩ nông cạn: quê tôi nghèo lắm, những đồng đô la kia sẽ giúp bớt cái nghèo phần nào. Mười hai năm xa quê cha tôi ốm nặng. Mẹ và các anh chị em gọi điện tới tấp nhắc tôi về. Tôi gửi hết những đồng đô la dành dụm được về để cho cha đi bệnh viện. Lần gọi điện cuối cùng mẹ tôi báo: Cha mất rồi. Ông ấy đi không đành vì chưa gặp được mặt con lần cuối. Tôi khóc vì từ nay không còn cha nữa.

Về nước, tôi đã được các ban ngành đón tiếp thịnh soạn. Những với cái vốn ít ỏi của một người Việt mới sống có mười tám năm lại chỉ vùi đầu vào đèn sách, bỗng chốc tôi trở thành chuyên gia văn hóa. Người ta đề cao những kế hoạch của tôi. Người ta bảo tôi rất chu đáo và hiểu biết. Vì cái sự được đề cao đó nên tôi cố phải nặn óc để nhớ cho ra một cái nét văn hóa truyền thống nào đấy mà tôi đã từng được sờ thấy. Tôi bảo: Cưới chợ. Người ta ồ lên - Chao ôi, ngần ấy năm nào chị còn nhớ được cưới chợ cơ à?

- Đấy, cái văn hóa truyền thống không được bảo tồn là mai một hết. Bây giờ chỉ toàn gọi là khánh thành chợ. À, sắp tới ở một xã sâu trong huyện xây xong một cái chợ mới. Tôi sẽ bảo họ "cưới chợ" để cho chị và các bác Tây trong đoàn xem.

Hai mươi năm, trở về nhà tôi thành xa lạ rồi. Mẹ tôi còn khỏe mạnh và minh mẫn lắm. Bà nhìn tôi thờ ơ và lạ lẫm. Chỉ có mấy đứa cháu - khi tôi đi nó chưa ra đời - thì xoắn xuýt quanh tôi. Chúng hỏi tôi rất nhiều về nước ngoài và những đồng tiền đô.

Thực lòng, quê hương là chỗ mong manh nhất trong tâm hồn tôi. Hai mươi năm, tôi luôn đau đáu nhớ về nó. Tôi nhớ rất rõ hai cây gạo trồng trên bờ ruộng. Một cây ven bờ mương, cha hay ngồi nghỉ giữa buổi cày. Tôi nhớ như in cái cầu ao bằng phiến đá xanh sau nhà. Tôi nhớ cây na bà trồng cạnh bể nước. Và mùi ổi chín luôn thoảng về trong trí nhớ. Tôi nhớ cái lược mau mẹ băm vào da đầu tôi đau rát mỗi khi chải chấy... Từng ấy nỗi nhớ đã làm khô dần nước mắt của tôi.

Mẹ đón tôi hờ hững, tôi đau quặn lòng. Bao lần nghĩ, đêm đầu tiên về quê tôi sẽ nằm ôm lưng mẹ ngủ. Nhưng đêm đầu tiên về quê, mẹ mắc chiếc màn tuyn mới trên chiếc giường tây kê giữa nhà và bảo tôi nằm ngủ ở đấy. Trong buồng, mẹ vẫn nằm chiếc màn nhuộm gụ. Tôi trằn trọc với giấc ngủ. Nửa đêm thấy mẹ dậy thắp hương. Mẹ khóc, rồi mẹ lầm rầm khấn:

- Ông ơi, ông yên lòng nghỉ nhé. Nó xa lạ lắm rồi ông ạ. Trước lúc ra đi, ông đã mấy lần không nhắm được mắt, cứ hỏi: Nó về chưa? Nó quên mất hết rồi ông ạ. Rằng nghĩa tử là nghĩa tận. Nó tưởng rằng chỉ có người sống là biết nhớ, biết thương. Còn người chết là không biết gì. Nó đâu biết cha nó đến chết rồi còn mang nỗi nhớ, thương nó. Chết mà chẳng yên lòng. Thôi, nó về rồi đấy. Ông yên lòng ông nhé.

Nghe mẹ khấn, nước mắt tôi chảy dài trên gối. Tôi cũng thầm khóc cha: Cha ơi, cha tha thứ cho con. Con đầu xanh tuổi trẻ không biết gì. Nay con về, có lớn mà đâu có khôn. Cô con gái Việt mười tám tuổi ấy vẫn là con đấy thôi.

Tôi nhìn lên bàn thờ, thấy que hương mẹ cắm cháy sáng bùng lên. Nhìn lên ảnh cha, thấy như cha đang cười. Lại thấy như có ai đang vuốt tóc mình. Rồi thấy lòng thanh thản lạ. Thiếp vào giấc ngủ.

Y hẹn, một ông ở ban văn hóa dẫn chúng tôi đi xem cưới chợ. Vùng quê này cũng giống như vùng quê tôi ngày xưa, còn hoang vu lắm. Lũ trẻ con chạy chân trần. Quần áo, cái cộc, cái rách hở cả da bụng. Chợ được xây ở giữa khoảng đất trống. Có khác cái chợ ngày xưa là láng ximăng, những mái nhà lợp bằng phibrôximăng. Những hàng rau, hàng cá, hàng tôm, hàng dao, kéo, hàng con giống con má. Tôi đi giữa các hàng để mong ước gặp lại tuổi thơ của mình. Lũ trẻ con cũng tung tăng chạy giữa các hàng. Bỗng một mùi thơm thu hút tôi. Mùi của quá khứ ư? Không, tôi đã quen với mùi này. Mùi phở bò. Tôi đã nhìn thấy một dãy nhà nho nhỏ tỏa ra cái mùi thơm ấy. Tôi cũng đã thấy lũ trẻ con đang đứng ép nhau vào cái cửa sổ nhỏ nhìn vào. Tôi bật cười: Phở ngó. Phải, đến khi tôi đi Tây học cha mới giải thích cho tôi: Phở ngó và bánh phỉnh là thế nào. Đứng ngó vào nhìn người ta ăn phở là phở ngó. Còn được người ta khen nịnh cho mấy câu là bánh phỉnh.

Tôi cũng đứng cùng với đám trẻ con để "ăn" phở ngó. Trong kia chỉ có khoảng bốn, năm người đàn ông đang ăn phở. Không hiểu vô tình hay hữu ý người ta cứ quay mặt vào tường để ăn chứ không quay mặt ra cửa sổ. Tôi đang vơ vẩn nghĩ tại sao lại thế thì đột nhiên nghe tiếng kêu: Ôi chết rồi, ông kia làm sao vậy? Một người đang ăn ngã ra trên ghế băng. Chủ quán cùng mấy người khách ăn đổ xô vào chỗ người ngã. Tôi cũng chạy vào xem sao. Người ngã mặt tím, môi tái nhợt. Bát phở người đó ăn đã hết nhưng vẫn còn bốc khói. Một người nói: Hô hấp nhân tạo đi, chắc là chết nghẹn đấy.

Người ta khiêng người đàn ông để nằm xuống đất. Một người đàn ông quãng độ hơn bốn mươi gầy gò, đen sạm. Một người bóp miệng người bị nạn thổi vào. Một người ấn tay đè lên ngực. Một người hô to:

- Chủ quán ơi, xem có trạm y tế gần đây không? Chắc anh ta chết mất.

Bọn trẻ con bắt đầu túa vào đầy phòng. Trong đám có hai đứa trẻ bỗng khóc ầm lên:

- Bố ơi, bố ơi, bố bị làm sao thế hả bố? Bố bảo bao giờ cưới chợ bố cho đi xem. Cưới chợ có phở bò, ăn hay chết nghẹn lắm. Nhưng ăn phở ngó thì không việc gì đâu. Sao bố không ăn phở ngó ấy. Bố ơi, bố tỉnh dậy đi.

Tôi rưng rưng nước mắt khóc theo lũ trẻ. Trước khi quay ra, tôi nhìn người đàn ông bị nạn một lần nữa. Cúc áo ngực anh ta bung ra hết để hở một cái bớt màu đỏ đập tóe vào mắt tôi. Tôi luống cuống ôm thằng bé đang khóc hờ hỏi:

- Bố cháu tên là gì?

- Bố cháu tên là Chạc.

Trời ơi, đây có phải là Chạc, anh trai cày của tôi không?

Tôi đờ đẫn rút ví, vét hết những đồng tiền trong đó giúi vào tay thằng bé. Tiền, lại tiền. Tiền bây giờ còn có ích gì nữa không? Rồi tôi đi như chạy ra khỏi cái chợ đang cưới. Tôi ngửa mặt than trời: Trời ơi, sao ông ác thế. Cuộc đời ai cũng có một bệ thờ, một điều thiêng. Sao ông nỡ đập bể bệ thờ của tôi như thế. Tôi sẽ sống tiếp thế nào đây? Trời trên kia tít mắt nhìn tôi: Chỉ vì đồng tiền của cô đến không đúng lúc thôi. Nếu trước đó mười phút cô cho những đứa trẻ kia tiền để chúng ăn phở bò chứ không phải phở ngó. Khi đó cha chúng sẽ không phải vừa ăn vừa sợ con đến nỗi nuốt vội vàng như thế để chết nghẹn.

Y Ban


This page is powered by Blogger. Isn't yours?